Lên núi
Có một người lữ bỏ cuộc chơi
Giữa đường tắt lối vào một nơi
Lặng yên ẩn dật vài ba bữa
Bỗng thấy bình an ở đây rồi
Ở lâu thêm nữa người đó thấy
Cái tâm tạo tác tận bên trong
Nhất cử, nhất động tâm liền khởi
Người ấy cười vang cả núi rừng!
Sáng
Một giấc đi qua, đã một canh
Gà còn gáy tiếng giữa trong xanh
Nắng lan triền núi trên non thẳm
Hoa hé nụ trao hương ngọt lành
Lặng yên ngồi ngắm ban mai đến
Mấy cô Ni nhỏ quét lá vàng
Tiếng rơi theo gió, nghe rất khẽ
Hạ vẫn còn đây, thu đã sang…?
Hái đậu
Hôm qua thấp thoáng trên giàn
Hôm nay đậu đã xanh rờn, đẹp thay
Đừng chờ đợi đến ngày mai
Ngày mai đậu sẽ già, ai lặt về?
Quét sân
Này con kiến vàng
Ẩn dưới lá bàng
Chạy đi kiến nhé
Ta quét thu sang
Xuân qua, hạ tới
Thu rồi lại đông
Bàng bao nhiêu lá
Bao giờ quét xong?
Lá rụng
Một chiếc lá rụng được quét đi
Một chút tham, sân được nhận ra
Mỗi ngày con đường đầy lá rụng
Được quét từ từ đầy vị tha
Xanh
Rừng xanh, cây lá cũng xanh
Mây xanh, trời cũng xanh xanh mầu trời
Biếc xanh một cội đâm chồi
Mặt hồ xanh thẳm, gương soi tâm mình
Thấy
Có người tu trẻ trình pháp Thầy:
“Tâm còn động loạn làm sao đây?”
Thầy cười: “Con đang tu tập tốt
Cứ THẤY thế thôi, sẽ ra ngay!”
Kinh Pali
Mỗi từ, mỗi chữ như lời hát
Trong veo, cao vút tựa bài ca
Tiếng trầm, tiếng bổng như chim hót
Tâm lành, trong vắt tiếng Kinh xa…
Tự Sự
Tham đắm đời này còn sao dứt
Tội nghiệp, quả, nhân, cứ trập trùng
Thấy ra sáng tỏ trong lặng lẽ
Nhẹ bước từ đây, chân thấy Chân!
Xuống núi
Một chút buồn trong một chút vui
Rời chốn lâm viên về với đời
Đợi duyên đầy đủ rồi lại tới
Dạo gót đường quen, ngắm mây trời
Người học được gì ngày lưu lại?
Chỉ là quét lá với hái cà
Chỉ là rỗng lặng và trong sáng
Rửa bát, trồng rau với dọn nhà
Buồn, vui cũng thế, như nhau cả
Ngã bày bao trận, thân tơi bời
Hoá ra hoang tưởng là đây tá?
Thấy ra, mọi thứ đều tuyệt vời!
Biết ơn
Lối về ban trắng nở
Đại trắng rụng đầy sân
Bước chân trên gạch trắng
Ơn người chốn Viên Không
BH - Viên Không 1/9-7/9/2013
2 Nhận xét