Bình bát, cơm ngàn nhà
thân chơi muôn dặm xa
mắt xanh xem người thế
mây trắng hỏi đường qua!
Mây trắng đến miền xa
vui sao cảnh không nhà
bánh cơm ngoài cuộc thế
thong dong tháng ngày qua
Con đường này muôn lối
đi nơi nào thì đi
dặm trần không tên tuổi
mây trời bay vô vi
Hèn sang không hỏi nữa
bần phú, nước sông xanh
như chim ta ghé cội
như gió ta qua cành
Con suối này ta ngủ
trăng vàng ta gối đầu
ưu tư là viên sỏi
rớt vào lòng biển sâu
Hang núi ta ngồi chơi
nghe ve kêu mùa hạ
giặt y phơi cuối đồi
làm bài thơ trên đá
Thức dậy giữa mờ sương
con trăng kia còn ngủ
ta ngồi quán vô thường
ta tập nghe hơi thở
Nắng sớm đã lên rồi
hoa treo nhiều hạt ngọc
chim chóc hót um trời
ta đứng lên từ giã
Như cô hạc ngàn năm
suối trong không tìm lại
như hoa nở một lần
thiên thu là hiện tại
Nhất bát thiên gia phạn
cô thân vạn lý du
kỳ vi sinh tử sự
giáo hoá độ xuân thu!
Mây trắng, cơm ngàn nhà
qua sông, gió đưa qua
mắt xanh xem người thế
lòng hồng thắm muôn xa
Ta hỏi con chim nhỏ
dừng bên góc đồi sim
nơi nào suối nước uống
nơi nào bóng cây im
Ừ rừng ta xuống chợ
từ núi ta qua non
phố phường và đồng nội
ta đi, nẻo bụi mòn
Gió hát ru ta ngủ
mây vàng đến đắp chăn
con sóc hiền đứng ngó
hạt đa rớt bên chân
Lại thức dậy, lại đi
chân đưa ta về xóm
qua thắng cảnh núi sông
qua trăng tà, trăng lặn
Miếu Bà, ta ngồi thiền
đền Ông, ta khất thực
ta nhận vật, không tiền
ta ăn chuối, ăn bánh
Người thương cho ăn chay
người thương cho ăn mặn
trái hồng nở trên tay
phước hồng phô nhụy thắm
Ta lại qua sông xanh
ta lại qua bến vàng
chân ta theo gió thổi
thong dong và lang thang
Hoa trắng đơm ngàn nhà
vui chơi trăm dặm xa
mắt xanh xem người thế
mây trắng hỏi đường qua...
MINH ĐỨC TRIỀU TÂM ẢNH (Sư Giới Đức, người dẫn đầu đoàn khất thực trong ảnh)
0 Nhận xét