Bài viết

Chủ thể và đối tượng

5/17/2012 10:19:00 SA

Thức biểu hiện ra hai phần: chủ thể phân biệt và đối tượng phân biệt. Vì vậy vijnapti - biểu hiện, là cùng biểu hiện, chủ thể nhận thức và đối tượng nhận thức cùng biểu hiện một lúc. Bất cứ một biểu hiện nào cũng đều có chủ thể và đối tượng của nó. Trong tiếng Hán, chữ “tưởng”(nhận thức) có hai phần: phần dưới 心 (tâm) là chủ thể nhận thức và phần trên 相 (tướng) là đối tượng nhận thức. Nhưng nếu nhìn sâu chúng ta có thể thấy được phần thứ ba, là nền tảng của hai phần đầu. Nhìn vào đồng tiền cắc, chúng ta thấy có mặt trên và mặt dưới, hai mặt này không thể tách rời nhau. Chúng ta thấy rõ hai mặt của đồng tiền, tuy nhiên nếu nhìn sâu hơn chúng ta sẽ thấy có một chất làm cho hai mặt của đồng tiền có thể biểu hiện được, đó là kim loại. Chất đó tiếng Phạn gọi là tự thể, svabhava. Mỗi hạt giống trong tâm chúng ta như vui, buồn, lo sợ, giận dữ, chánh niệm, định tĩnh v.v... đều luôn luôn chứa trong nó ba phần này – kiến phần, tướng phần tự thể phần.

Khi nhìn ngọn núi, nếu tôi nghĩ rằng núi là một đối tượng nằm ngoài ý thức của tôi thì đó là một sai lầm lớn. Khi nhìn đám mây, nếu quý vị cho rằng mây là một đối tượng, một thực tại bên ngoài, không liên quan gì với thức của quý vị thì đó cũng là một sai lầm căn bản. Đám mây và ngọn núi chính là đối tượng của nhãn thức. Thức của quý vị luôn bao gồm chủ thể và đối tượng, chúng được dựa trên một nền tảng để biểu hiện. Nền tảng đó thuộc phần thứ ba là bản chất hay còn gọi là tự thể (substance).

Tàng Kinh Các - langmai.org


P/S:



Hình minh họa trên thật dễ hiểu phải không các bạn. Ai cũng biết điều này, nhưng trong cuộc sống lại rất nhanh quên mất. Tất cả vốn là một thể thống nhất, nhưng ảo tưởng về bản ngã một dao chém ra, chia cắt thành ta (của ta)mọi thứ khác quanh ta. Điều này vốn chỉ làm thuận tiện cho việc nghiên cứu, trao đổi và làm việc trong xã hội, nhưng chúng ta lại biến nó thành "lẽ sống", gây ra mâu thuẫn và xung đột sâu sắc từ bên trong.

Hành động trên thầy Viên Minh gọi là "ăn trộm pháp" thật quá đúng. Tất cả là một củ khoai tây không dành riêng cho ai cả, nhưng ảo tưởng về bản ngã một dao chém ra, lấy một phần thành ta và của ta, vậy không phải ăn trộm thì là gì?

Khi trong nhận thức nếu chỉ dựa trên chủ thể và đối tượng mà quên mất bản thể, vậy thì vẫn còn vô minh phải không các bạn...!  Cũng xin lưu ý bản thể ở đây không phải là của riêng ta, mà của chung vũ trụ này.

Những bài viết liên quan

0 Nhận xét