Bạch thầy! Từ lúc con đọc được câu trả lời của thầy cho một Phật tử: "Niết-bàn là thái độ", con đã suy nghĩ rất nhiều. Con nhớ lại một câu mà con đọc trong kinh Pháp Cú "ý dẫn đầu các pháp". Thái độ, ý nghĩ của ta là nhân tạo nên quả, là lời nói, hành động xấu tốt, đồng thời nếu ta nhìn mọi sự trên đời với thái độ bình thường thì dù quả ở quá khứ có tác động đến ta, ta cũng sẽ không phiền não. Cứ để mọi việc tự nhiên không mong cầu thì dù sống ở đâu cũng thế thôi. Phải chăng đó cũng là Niết-bàn rồi?
Không biết suy nghĩ của con như vậy đúng hay không? Nhưng từ suy nghĩ đó con để mình sống bình thường, con đã không nghĩ nhiều về tương lai, cũng ít nhìn về quá khứ mà con luôn nhìn nhận sự việc tại thời điểm xảy ra theo quan điểm nhân quả. Con sợ cả những ý nghĩ xấu trong đầu con mỗi khi nó xuất hiện. Cứ mỗi lần nó xuất hiện con liền răn đe nó là "mày mà cứ như vậy là bị luân hồi đó".
Tuy nhiên, nhiều lúc con thấy mình hay quên để ý đến ý nghĩ, lời nói, hành động. Lắm lúc con bị cuốn theo những suy nghĩ một lúc lâu rồi mới tỉnh, nói rồi mới biết mình nói điều vô ích, chưa suy nghĩ gì mà chân tay đã hành động rồi. Không biết suy nghĩ của con đúng hay sai, nhưng lúc nào nghĩ về câu nói trên của thầy con hoan hỉ lắm. Nó như là nguyên tắc mà cũng không phải nguyên tắc cuộc sống của con vậy, vì con thấy thực hiện nó cũng bình thường, không khó lắm.
Xin thầy chỉ dạy cho con! Kính thầy.
Trả lời:
Con thấy tới đâu thì cứ sống như vậy, rồi qua đó mới biết điều chỉnh nhận thức và hành vi trên sự kiện thực tế đang diễn ra. Cái ta ảo tưởng càng ít xen vào lăng xăng tạo tác thì càng thấy rõ pháp vận hành tự nhiên và chính xác. Đừng sống theo quan điểm nào, cũng đừng sợ sai xấu, càng bình tĩnh sáng suốt mà thấy thì càng dễ phát hiện hành động, nói năng, suy nghĩ sai xấu và nhờ vậy mới nhận ra sự đúng tốt tự nhiên muôn đời của pháp. Con cứ thế mà sống với niềm tin bất động nơi tánh biết và pháp.
trungtamhotong.org
0 Nhận xét