Thiền Sư nói với Thiền Sinh rằng:
“Phật ở lòng mình, ở cái Tâm.
Tâm tịnh, không gì lay chuyển được.
Tâm không an chẳng có nơi nằm!”.
Thiền Sư nói thế rồi quay bước.
Thiền Sinh ra sân quét lá Chùa.
Lá quét mấy lần không ngớt gió.
Thiền Sinh, cái chổi lại đưa đưa…
“Không sao quét sạch lá rừng.
Không ai khuyên được gió đừng rung cây”
Thiền Sinh nhíu khẽ chân mày,
nhìn ra xa tít chân mây, và cười…
Lá còn đó, lá sẽ rơi.
Người ta đứng đó rồi người ta đi.
Thời gian luôn có hạn kỳ,
cái Tâm trong sạch, Sân, Si ở ngoài…
Trần Vấn Lệ
1 Nhận xét