Chia sẻ

Sự tích con số không

8/08/2012 12:12:00 CH

Một thằng bé mắc nỗi buồn vì sống trong cảnh cô đơn. Ngày lại ngày, thằng bé ngồi một mình bên bờ hồ ngắm thiên nga. Nơi có dòng suối mát trong từ trên núi đổ xuống và con cầu nhỏ bắt ngang. Vắng lắm, chỉ có tiếng xào xạc từ đám lau, thi thỏang có bước chân một người mù qua lại đường này. Mỗi lần như vậy thằng bé chỉ khẽ chào. Người mù nghe thấy thiên nga vỗ cánh như hiểu được tâm trạng của thằng bé, ông chỉ hỏi thăm hôm nay có bao nhiêu con thiên nga, rồi lại đi. Thằng bé trả lời mà không đếm, hôm 6 con, hôm 8 con. Một ngày mùa thu, người mù linh cảm gì đó, lo lắng hỏi: hôm nay bao nhiêu con? Nhìn hồ nước mênh mang không một cánh chim, thằng bé buột miệng: không con. Người mù cũng phải cười: không con, vậy là còn số không ngòai những số 6, 8,… Thằng bé cũng reo lên: thật tài tình, nếu như ông không mù thì ông đã hỏi câu khác, chẳng hạn „thiên nga đâu hết rồi?”, lúc đấy chúng ta làm sao là những người tìm ra con số kỳ quặc như số không này.

Câu chuyện hoang tưởng kia làm tôi nhớ đến cái đạo tôn sư „Không thày đố mày làm nên”. Tôi nghĩ tiếp, ”Không trò đố thầy dạy được gì hay” cũng chẳng sai. Bởi lẽ thày chỉ dạy những điều thày và nhiều người đã biết. Còn trò, là những đứa trẻ ngây thơ, hay cho những câu hỏi vô thức, cũng như lão mù cho câu hỏi chẳng đâu vào đâu. Chính những câu hỏi của trẻ thơ hay mang lại nhiều điều mới mẻ. Câu hỏi là tiến hóa, trả lời chỉ là hệ quả.

Quay lại chuyện con số không, một phát minh tương xứng với việc lòai người tìm ra lửa, mà sau này người ta viết thành 0. Đó chính là nơi sáng tối gặp nhau, là cái cổng nối âm với dương. Trách gì ký hiệu của nó trông tròn tròn, méo méo. :)

P/S: Nhường các bạn chuyện con số 1. Biết rằng số 1 và số 0 không chỉ khác nhau về định lượng, mà còn khác cả về định tính.

Lê Hoàng Duy - 09/04/2011

Những bài viết liên quan

2 Nhận xét