Kính thưa Thầy. Sau một thời gian 'sóng gió' trong cuộc sống. Tâm con không suy nghĩ gì nhiều nữa. Khi nào con biết thì biết, khi không biết thì không biết. Bất chợt tự nhiên con phát hiện đang sống rất đơn giản và dễ dàng. Dễ dàng đến mức "không còn gì đơn giản và dễ dàng hơn được nữa". Khi con nhìn vật gì thì tự nhiên con nhìn. Khi con chạm vào gì thì con chạm vào đó. Khi tai con nghe âm thanh gì thì tự nhiên con nghe. Khi tâm con nghĩ gì thì tự nhiên con nhận biết. Mọi chuyện tự nhiên diễn ra, đến và đi, thay đổi liên tục. Chợt con nhớ đến câu Phật dạy". Trong nghe chỉ nghe, trong thấy chỉ thấy, trong xúc chạm chỉ xúc chạm...". Con xin thành thật chia sẻ và cám ơn tất cả.
Trả lời:
Con chia sẻ hay lắm. Cám ơn con.
trungtamhotong.org
0 Nhận xét