Thưa Thầy, tuy con biết rằng cuộc sống này chỉ có tính chất tạm bợ mà thôi, tất cả những vật chất mà con có được rồi cũng sẽ không thể theo con khi con chết, nhưng sao con không thể làm chủ được bản thân mình, nhất là khi con thấy những bạn bè cùng trang lứa với con có công việc thu nhập cao hay có những vật chất gì hơn con.
Trong tâm con rất thích nơi yên tĩnh, con thích đời sống của một nữ tu, nhưng gia đình con còn 1 món nợ khá lớn không thể ích kỷ mà bỏ cho cha mẹ và chị gánh nợ một mình được. Nhà con có khá nhiều đất đai nhưng vẫn chưa bán được. Nhiều khi thấy mẹ con đi vay nợ bị người ta khinh thường con rất buồn Thầy à! Những lúc như thế trong tâm con chỉ muốn học cho giỏi, làm cho thật nhiều tiền để cho cuộc sống của cha mẹ con sung sướng hơn những người cho vay kia; mặt khác, con lại nghĩ vật chất sao có thể giúp cha mẹ đem theo về thế giới bên kia được, huống gì con thích đi tu hơn và nghành con học chưa chắc gì thu được số tiền lớn đến thế!
Thầy ơi, con phải làm sao đây? Trong tâm con giờ có 1 hướng giải quyết là con sẽ cố gắng học cho tốt, sau này đi làm có tiền giúp cha mẹ một phần. Và trong thời gian này, con sẽ cố gắng tu tập và tích lũy phước để cho con có đủ duyên sống nơi con thích. Thưa Thầy, con nghĩ vậy có đúng không? Con xin Thầy giúp con với, con đang rất mệt mỏi Thầy à! Con xin cám ơn Thầy.
Trả lời:
Con nghĩ làm gì đúng tốt nhất thì cứ làm, nhưng không phải như thế là giải quyết được mọi vấn đề đời sống. Cái đó còn tùy duyên nghiệp của mỗi người. Tuy nhiên, con sẽ lấy đó làm bài học để thấy ra chỗ đúng sai của mình và bản chất của đời sống.
Nếu con không thấy ra bản chất cuộc đời, không tự biết thế nào là đúng sai thì dù con có đi tu cũng chẳng được gì cả. Không thấy được chính mình và đời sống thì không thể giác ngộ giải thoát. Báo hiếu cha mẹ là việc làm tất yếu, cứ làm hết mình, còn được bao nhiêu hay không được gì cả lại là chuyện khác.
Điều mà thầy có thể giúp con được là khuyên con nên thường sáng suốt định tĩnh để tự biết mình trong mọi hành động, nói năng, suy nghĩ. Thường thận trọng, chú tâm, quan sát việc mình đang làm hay đang giao tiếp ứng xử với người khác. Có như vậy con sẽ vừa dễ thành công, vừa được an lạc trong mọi lúc mọi nơi. Đó chính là con đang tu chứ không phải vào chùa mới tu.
Nếu làm được như vậy, sau này có điều kiện vào chùa tu lúc đó con sẽ là một tu nữ xuất sắc đấy con ạ.
Viên Minh
Mục Hỏi & Đáp trungtamhotong.org
0 Nhận xét