Chân lý

Bao giờ có được tự do? Ngay bây giờ !

8/06/2015 11:38:00 SA

OPRAH: Đây là một trong những niềm vui lớn nhất trong sự nghiệp của tôi được nói chuyện với Eckhart trên kênh truyền hình Oprah và những người bạn trên sóng XM Radio, như là bài học về tâm trí.

Ông đã đưa ra khóa học về một cuộc sống có ý thức: Hướng cuộc sống của ta về sự tỉnh thức; nhận ra cách ta tự tạo đau khổ cho ta qua việc quan sát những chuyện trong quá khứ. Ta nên học cách có mặt trong hiện tại, lo cho bản thân và những người xung quanh với lòng từ bi, không phán xét.
Ông đã truyền nguồn cảm hứng, khuyến khích tôi và nhiều người khác thấy ra rằng ta có khả năng thức tỉnh. Tôi nghĩ rằng ông là một nhà tiên tri cho thời đại chúng ta.


OPRAH: Đầu cuốn sách Sức mạnh của Hiện tại, ông mô tả lúc 29 tuổi, ông đã nghĩ tới chuyện tự tử vi ông nghĩ rằng không thể sống với bản thân mình nữa.... Và đột nhiên, ông tỉnh thức, nhận ra: "suy nghĩ kỳ lạ đó là cái gì?" Tôi là một hay là hai người? Nếu tôi không thể sống với bản thân mình, chắc phải có hai cái tôi: "Tôi" và " bản thân tôi ". "Có lẽ... chỉ một trong hai cái tôi là thật." Tôi thích thú điều này vì đây là lần đầu tiên tôi suy nghĩ vậy. Khi nói, "Tôi sẽ nói với bản thân tôi một cái gì đó, thi "ai là tôi" và ai là "bản thân tôi"? Đó là câu hỏi cốt yếu, phải không?

ECKHART: Đúng vậy. Hầu hết mọi người không nhận thức được rằng họ có một người nhỏ trong đầu của họ và nó luôn luôn nói. "Người đang nói trong đầu là ai?" Nó bị đồng hóa "là tôi".
Trong trường hợp của tôi và của nhiều người, những tiếng nói trong đầu là một trong những điều bất hạnh! Do đó, có 1 số lượng lớn suy nghĩ tiêu cực liên tục được tạo ra bởi cuộc đối thoại thiếu tỉnh thức bên trong cái đầu.

OPRAH: Chuyện gì xảy ra mà ông có thể nhận ra điều này?

ECKHART: Một đêm, vào thời điểm tôi có suy nghĩ tự tử, có một sự tách biệt xảy ra giữa những tiếng nói miên man như những dòng suối không ngừng trong đầu và sự ý thức nhận ra giọng nói đó. Tôi có ý thức sâu sắc hơn về sự cảm nhận bản thân, mà sau này tôi mới nhận ra là tự tỉnh thức, chứ không phải là một cái gì đó được  thông qua suy nghĩ.

OPRAH: Khi nhận ra rằng giọng nói trong đầu ông  tách biệt với sự tỉnh thức, điều đó làm bừng tỉnh tâm trí của ông?

ECKHART: Vâng, đúng như vậy. Tôi không hiểu, tôi chỉ nhận ra và những ngày tiếp theo đó, tôi đột nhiên cảm thấy bình yên. Có một cảm giác sâu sắc của sự bình tĩnh bên trong, mặc dù bên ngoài không có gì thay đổi. Vì vậy, tôi biết một cái gì đó đã xẩy ra.
 Sau thời gian có sự biến chuyển này, tôi đã nói chuyện với một Thiền sư. Người nói với tôi rằng "Thiền thì rất đơn giản. Bạn không còn phụ thuộc vào suy nghĩ; bạn ở phía sau của suy nghĩ". Tôi nhận ra đó là những gì đã xảy ra với tôi. Tất cả những gì không hài lòng, những suy nghĩ lặp đi lặp lại đã không còn ở trong đầu tôi nữa.

OPRAH: Sự đồng hóa với những suy nghĩ và giọng nói trong đầu chúng ta đến từ đâu?

ECKHART: Cảm nhận về cái tôi có nguồn gốc từ suy nghĩ của chúng ta. Nó bao gồm tất cả những ký ức ta, những điều kiện trong đời sống, sự tự cảm nhận về bản thân của chính nó. Đó chỉ là một khái niệm bắt nguồn từ quá khứ.
Điều cần thiết là mọi người nên nhận ra rằng giọng nói đó đang xảy ra bên trong chúng ta không ngừng; đó là một bước đột phá khi nhận ra điều này. "Đây chỉ là tất cả các thói quen, lặp đi lặp lại, những suy nghĩ tiêu cực".Và khi tôi nhận ra những suy nghĩ đang diễn ra trong đầu, sự đồng hóa đột nhiên bị phá bỏ. Điều đó, đối với nhiều người là bước đầu tiên đột phá tâm linh.

OPRAH: Tâm linh đó như thế nào?

ECKHART: Tôi nhận ra điều này khi không còn tin vào suy nghĩ này hay suy nghĩ khác. Khi bước ra khỏi sự đồng hóa của dòng suy nghĩ, bạn đột nhiên thấy có một không gian khác sâu sắc hơn so với suy nghĩ bên trong bạn.

OPRAH: Và đó là cái gì?

Eckhart: Tôi gọi đó là sự tĩnh lặng. Đó là một sự hiện diện của ý thức không liên quan với quá khứ hay tương lai. Chúng ta cũng có thể gọi nó là "Thức tỉnh".
Đó là lý do tại sao nhiều truyền thống tâm linh sử dụng thuật ngữ Tỉnh thức. Bạn thức dậy thoát ra khỏi giấc mơ của suy nghĩ. Bạn trở thành trạng thái hiện tại.

OPRAH: Cuốn" Sức mạnh tĩnh lặng" của ông nói về sự thức tỉnh này. Tôi thấy ấn tượng với câu: "Khi bạn nhận ra giọng nói đó, bạn nhận ra rằng bạn là ai đó chứ không phải là giọng nói đó – bạn không phải là người đang suy nghĩ, nhưng bạn là kẻ nhận ra những suy nghĩ đó."

ECKHART: Đúng vậy. Dòng suy nghĩ được kết nối với quá khứ. Tất cả kỷ niệm của bạn, mẫu mực cư xử, cảm xúc đã qua vân vân.., tất cả đều là một phần của suy nghĩ, nhưng nó không phải là bạn. Điều này là một sự ngạc nhiên! Tất nhiên, tâm trí lại hỏi, "Vậy thì cho tôi biết tôi là ai. "

OPRAH: Đó là câu hỏi lớn. Câu trả lời là gì?

ECKHART: Câu trả lời là: bạn không thể xác định được qua suy nghĩ hoặc đặt tên cho tình trạng thức tỉnh này hoặc sử dụng các định nghĩa bởi vì nó ở phía sau của suy nghĩ. Đó là cảm giác rất hiện hữu,  đó là khi bạn thức tỉnh vào thời điểm hiện tại. Về bản chất, chúng ta gọi nó là giây phút hiện tại, là ở cấp độ sâu xa nhất. Bạn nhận ra tất cả mọi thứ, mọi suy nghĩ phát khởi trong trạng thái tỉnh thức này và mỗi suy nghĩ lại biến mất trở lại vào trong trạng thái thức tỉnh. Bạn là một người tỉnh thức, có một không gian tỉnh thức, và tất cả cảm nhận của giác quan, suy nghĩ và cảm xúc đến và đi trong không gian tỉnh thức này.

OPRAH: Ông thường đề cập rằng: Suy nghĩ là một tai họa thật khủng khiếp, thậm chí là một căn bệnh, là rào cản lớn nhất để trở về với sức mạnh tỉnh thức trong hiện tại. Nhưng, không có suy nghĩ có là con người không? Không có suy nghĩ thì chúng ta khác với con vật không?

ECKHART: Vâng, suy nghĩ có thể là một công cụ mạnh mẽ và tuyệt vời. Công cụ này trở thành một phiền não tùy vào nhận thức của chúng ta về nó. Chúng ta là giấc mơ của suy nghĩ; bạn liên tục nói với mình những gì tôi gọi là " câu chuyện của tôi." Đối với nhiều người, nó là một câu chuyện không hạnh phúc, vì thế họ luôn luôn ở trong quá khứ. Đó là trạng thái rối loạn chức năng và là tình trạng không hạnh phúc.

OPRAH: Chúng ta đang sống trong một thế giới mà hầu hết mọi người cho họ là câu chuyện của họ: "Tôi sinh ra trong gia đình này, đây là nơi mà tôi đã lớn lên, đó là những điều đã xảy ra với tôi và đây là những gì tôi đã làm... ". Nếu ta không phải là câu chuyện của ta, khi đó ta là ai?

ECKHART: Đó là một câu hỏi rất hay. Bạn không thể phủ nhận, tất nhiên, những sự kiện này tồn tại. Lịch sử cá nhân của một người có vị trí của nó và nó phải được tôn trọng. Điều đó không phải là vấn đề, trừ khi bạn trở nên hoàn toàn bị đồng hóa trong không gian của những kỷ niệm. Và những kỷ niệm này chỉ là suy nghĩ trong đầu của bạn. Nếu bạn đang hoàn toàn đồng hóa với những suy nghĩ trong đầu của bạn thi bạn bị mắc kẹt trong quá khứ.

Vậy, đó là tất cả con người bạn phải không? Hoặc là bạn phải là cái gì nhiều hơn những quá khứ đó? Khi bạn bước ra khỏi sự đồng hóa đó và nhận ra là bạn đang thực sự hiện diện đằng sau suy nghĩ, thì bạn có thể sử dụng suy nghĩ khi cần thiết và có ích. Khi đó, bạn không còn bị trói buộc bởi tâm suy nghĩ, khi đó suy nghĩ sẽ trở nên hữu ích. Nếu bạn không thể vượt qua suy nghĩ và không thức tỉnh thì suy nghĩ tiếp tục tạo ra xung đột trong tất cả các mối quan hệ.


OPRAH: Cho tôi biết thêm về không gian đó.

ECKHART: Đó là một không gian có sự hiện diện tỉnh thức mà bạn có thể mang đến cho bất kỳ mối quan hệ nào.
Ví dụ, khi bạn lắng nghe người bạn đời của bạn, một người bạn hoặc thậm chí một người quen, bạn có ở đó với không gian "tỉnh thức lắng nghe" hay không? Hay là, trong khi người khác đang nói, bạn không ngừng suy nghĩ, chuẩn bị các điều tiếp theo để trả lời?
Bạn đang đánh giá và phê phán những gì bạn đang nghe, hay là bạn đang ở đó với không gian tỉnh thức với họ?
Tôi có thể nói rằng món quà lớn nhất bạn có thể cho một người nào đó. Điều này đặc biệt quan trọng đối với cha mẹ và con cái, cũng như trong các mối quan hệ thân thiết. Bạn có thể lắng nghe người khác trong trạng thái đơn giản của sự tỉnh táo ở đó bạn không có đánh giá những gì bạn đang nghe?
 Khi đó bạn đang hiện diện chứ không phải đơn thuần là một con người. Bạn không áp đặt, gắn nhãn hiệu, đánh giá, hoặc định nghĩa về người khác. Có một mức độ sâu sắc hơn về sự tỉnh thức.

OPRAH: Đối với những người đang tiếp tục làm việc tách mình khỏi giọng nói trong đầu, làm thế nào để chúng tôi trở thành một không gian không phán xét?

ECKHART: Bạn có thể tạo ra nó bằng cách nâng cao sự tỉnh thức về giây phút hiện tại trong cuộc sống của bạn.

 Ví dụ, tôi khuyên mọi người mang lại giây phút tỉnh thức trong mọi hoạt động hàng ngày mà họ làm một cách vô thức. Khi bạn rửa tay, khi bạn pha một tách cà phê, khi bạn đang chờ đợi thang máy..., thay vì nuông chiều chạy theo sự suy nghĩ, ta sử dung tất cả những cơ hội này để đem lại sự tĩnh lặng, sự tỉnh thức.

OPRAH: Đúng thế. Khi mọi người tắm vòi sen vào buổi sáng, họ dường như không ở trong phòng tắm vi họ đang suy nghĩ về việc  văn phòng, những gì họ phải làm ngày hôm đó và lo lập danh sách thay vì cảm nhận cảm giác của nước ở trong thời điểm hiệntại.

ECKHART: Đúng vậy. Mang lại không gian tĩnh lặng vào cuộc sống hàng ngày của bạn càng nhiều càng tốt. Khi bạn ở trong ô tô, đóng cửa lại và ở đó chỉ nửa phút, hãy hít thở, cảm nhận năng lượng bên trong cơ thể của bạn, nhìn xung quanh bầu trời, cây cối. Tâm trí của bạn có thể nói với bạn, tôi không có thời gian. Nhưng đó là tâm trí của bạn đang nói với bạn. Những người bận rộn nhất đều có thời gian khoảng 30 giây cho không gian tĩnh lặng này.

OPRAH: Cuốn sách "Sức mạnh của hiện tại" giúp tôi rất nhiều lần: khi có một vấn đề thực tế, trong những ngày bận rộn nhất. Tôi vừa trở về từ châu Phi, thiếu thời gian ngủ. Sáng nay thức giấc và suy nghĩ, Chúa ơi, tôi có lẽ đang bị stress mất! Nhưng tôi để cho suy nghĩ đó đến và đi. Tôi phải ở trong hiện tại ngay bây giờ, tôi phải quay bốn chương trình truyền hình ngày hôm nay và tôi đã rất vui mừng về việc được nói chuyện với ông. Tôi vẫn tự nói với bản thân tôi, đừng nghĩ về bao nhiêu công việc bạn phải làm hôm nay, chỉ cần có mặt trong giây phút hiện tại. Và đó là những gì tôi đã đạt được cho đến cuối ngày nay, vào thời điểm này. 

ECKHART: Đó là sự tập trung liên tục vào những gì thực sự quan trọng. Mà những gì quan trọng nhất trong cuộc đời của bất cứ ai, đó là giây phút hiện tại. Mọi người không nhận ra rằng hiện tại là tất cả, không có quá khứ hay tương lai vi chúng chỉ là những ký ức hoặc những dự đoán của tâm trí.

OPRAH: Trong cuốn  Sức mạnh của Hiện tại, ông nói không có quá khứ. Cần phải có một quá khứ, bởi vì có tất cả các kỷ niệm của chúng ta để xác định bản thân chúng ta. 

ECKHART: Không ai có thể phủ nhận thực tế là có một thứ như là thời gian. Chúng ta sử dụng thời gian để gặp nhau ở đây, nếu không nó sẽ rất khó khăn.

OPRAH: Đúng vậy. Chúng ta nhất trí về thời gian này, và chúng ta đang ở đây bởi vì đây là bây giờ.

ECKHART: Đúng. Vì vậy, thời gian là một cái gì đó mà chúng ta không thể không có.  Thậm chí có thể nói thời gian chi phối toàn bộ cuộc sống mà chúng ta trải nghiệm ở đây, ở mức độ bề mặt của thực tại. Tất cả mọi thứ hoàn toàn bị chi phối bởi thời gian, quá khứ và tương lai luôn nối tiếp nhau. Mọi người hy vọng rằng thời điểm nào đó cuối cùng sẽ làm cho họ hạnh phúc, nhưng bạn không thể tìm thấy hạnh phúc thật sự bằng cách nhìn hướng tới tương lai. Như đã nói, có hai cách làm cho chúng ta thất vọng: Một là không đạt được những gì bạn muốn, hai là đạt được những gì bạn muốn. Khi bạn đạt được điều bạn muốn, bạn sẽ tiếp tục tập trung vào thời điểm tiếp theo, bạn không bao giờ sống trong hiện tại, đó là cách mà hầu hết chúng ta đang có.

OPRAH: Có một điều làm tôi thay đổi khi tôi đọc cuốn sách Sức mạnh của Hiện tại: Ông đã viết rằng tất cả các căng thẳng của chúng ta chủ yếu dựa trên suy nghĩ về những gì đã xảy ra trong quá khứ hoặc những gì sẽ xảy ra trong tương lai. Và rằng, bất kể vấn đề khủng hoảng gì đang xẩy ra với cuộc sống của bạn, nếu bạn có thể hít một hơi thật sâu và nhìn vào những gì đang xảy ra bây giờ, trong thời điểm hiện tại, bạn có sao đâu!

ECKHART: Đúng vậy. Nhiều người tự đồng hóa với vấn đề mà họ đang có, hoặc nghĩ rằng họ đang có vấn đề. Khi tôi hỏi mọi người, "Vấn đề bạn đang có tại thời điểm ngay bây giờ là gì? không phải trong một giờ nữa hay ngày mai, những vấn đề bạn có ngay tại thời điểm này là gì?". Đôi khi, họ đột nhiên thức tỉnh khi nghe câu hỏi đó bởi vì họ nhận ra rằng vào thời điểm đó, họ không có một vấn đề gì cả.

OPRAH: Có lẽ ở thời điểm đó, trong thời điểm đang nghe ông giảng dậy, nhưng nếu đang ở trong một tình huống nguy hiểm trong thời điểm hiện tại? Đó là một vấn đề! 

ECKHART: Nếu nguy hiểm phát sinh trong thời điểm hiện tại, có thể là một cảm xúc. Thậm chí còn có thể đau. Nhưng đó là một thử thách, không phải là một vấn đề. Một vấn đề tồn tại cần thời gian và những hoạt động của tâm trí lặp đi lặp lại. Trong một tình huống nguy hiểm, bạn không có thời gian để biến nó thành một vấn đề. Vì vậy, khi mọi người hỏi làm thế nào họ có thể vượt qua được vấn đề của họ, tôi gợi ý rằng họ hãy sống trong giây phút hiện tại và xem vấn đề hiện tại là gì. Họ luôn luôn phải thừa nhận rằng, " Đúng, ngay bây giờ tôi thực sự không có vấn đề gì. " Thậm chí ngay cả những người đang thi hành án tù chung thân đã viết thư cho tôi nói, "Tôi hiểu thông điệp của bạn, và tôi đã trở nên tự do." Họ được tự do ở bên trong.

OPRAH: Được rồi, nếu ông không ở trong một tình huống nguy hiểm, nhưng con tình huống bình thường, những vấn đề hàng ngày? Tôi có rất nhiều thứ cuốn tôi đi tại thời điểm bây giờ.

ECKHART: Bắt đầu bằng cách đi vào giây phút hiện tại cốt để bạn thấy một không gian mà ở đó những vấn đề không thể tồn tại. Trong giây phút đó, bạn liên lạc được với một trí tuệ sâu sắc hơn cái tâm suy nghĩ nhiều. Đó là nơi mà trực giác, hành động sáng tạo, tri thức và trí tuệ được tạo ra. Chắc chắn rằng tại thời điểm đó bạn không ở trong trạng thái tiêu cực, bởi vì bạn có thể có những hành động trên cơ sở tiêu cực.
Ví dụ, bạn có thể cảm thấy bực tức về việc không có nhiều tiền. Bạn làm việc cực kỳ chăm chỉ và sau một số năm bạn trở nên giàu có. Nhưng tất cả những hành động đó bị ô nhiễm bởi tiêu cực nếu nó phát khởi từ tâm trạng bực tức, và nó sẽ tạo thêm đau khổ cho chính mình và những người khác.

OPRAH: Làm thế nào ông có thể thay đổi điều đó?

ECKHART: Hãy xem xét cách bạn liên quan tới thời điểm hiện tại. Khi bạn làm điều đó, bạn thật lòng tự hỏi, mối quan hệ của tôi với cuộc sống là gì? Chỉ có thời điểm hiện tại là cuộc sống của bạn. Không có nơi nào khác. Vì vậy, không có bất kỳ tình huống nào song hành với bạn ngoài giây phút hiện tại. Nen tìm một điều gì đó làm bạn hài lòng. Tâm trạng hài lòng là một phần thiết yếu để sống trong giây phút hiện tại. Khi bạn đi sâu vào hiện tại, tâm trạng hài lòng tự động  phát sinh, thậm chí ngay hơi thở cũng làm bạn hài lòng, bạn hài lòng khi cảm nhận sự sống của cơ thể của bạn. Tâm trạng hài lòng ở đó khi bạn có hiểu biết sự sống trong giây phút hiện tại, đó là nền tảng cho cuộc sống viên mãn. Một khi bạn sống trong giây phút hiện tại với bạn bè, bạn sẽ cởi mở và chấp nhận. Hành động của bạn sẽ tạo ra được cảm hứng, có trí tuệ, và tinh thuong bởi vì sức mạnh của sự sống sẽ được chảy thông qua bạn.

OPRAH: Thậm chí ngay cả những gì đang xảy ra trong thời điểm đó làm cho bạn khó chịu?

ECKHART: Đúng vậy, thậm chí nếu tâm trí phán xét lúc đó là tiêu cực. Thỉnh thoảng tâm trí sẽ nói cho bạn biết không cần cố gắng. Nhưng bạn không cần phải tin vào tất cả mọi suy nghĩ đến từ tâm trí của bạn.

OPRAH: Ông có thực hành trong mọi thời gian không? Ông có luôn sống trong hiện tại không?

ECKHART: Có. Thỉnh thoảng nếu tôi thấy ai đó gây tổn thương người khác, sự bực tức có thể phát sinh trong tâm  trong thời gian rất ngắn và tan biến. Nhưng nó không có liên quan gì tới trí não và không tạo ra số lượng lớn các suy nghĩ vô ích.

Cảm xúc có thể đến và đi, nhưng tôi đang ở trong một trạng thái bao bọc sự bực tức, bởi vì những gì đang xảy ra là tình trạng hiện tại. Bạn thực sự không thể tranh cãi với nội tâm, nếu bạn tranh cãi, bạn đau khổ.

OPRAH: Nhưng chấp nhận bất cứ điều gì đang xảy ra làm cho ông không mãnh liệt với cuộc cuộc sống có phải không?

ECKHART: Không, Thực tế không phải như vậy. Bạn nhiệt tình hơn khi bạn đang sống với nội tâm song hành với giây phút hiện tại. Bạn không còn sự đối kháng bên trong, bạn không còn cảm xúc tiêu cực và tâm trí không còn phàn nàn và phán xét. Mọi người có một số lượng lớn các sự phàn nàn, phán xét diễn ra trong tâm trí họ. Một số thậm chí còn tạo ra lời nói.

OPRAH: Và thường họ đang phàn nàn về những gì đã xảy ra trong quá khứ.

Eckhart: Hoặc là những gì nên xảy ra nhưng không đúng theo ý họ. Đấy là những cách để phủ nhận giây phút hiện tại. Đó là một tình trạng bất thường vì cơ bản, bạn đang phủ nhận cuộc sống của mình. Không có cuộc sống bên ngoài nào vào giây phút hiện tại đó.

OPRAH: Được rồi, nhưng làm thế nào để chúng tôi có kế hoạch cho tương lai? Tất cả chúng ta nói rằng chúng ta nên làm như vậy, không bị chi phối bởi nó.

ECKHART: Vâng, vẫn lập kế hoạch cho tương lai nhưng bạn không cần phải đánh mất bản thân mình cho tương lai. Câu hỏi là, bạn đang sử dụng thời gian ở bình diện thực tế, hay là bạn đang đánh mất chính mình trong tương lai? Nếu bạn nghĩ rằng khi có cơ hội đi nghỉ mát, hoặc tìm được bạn đời lý tưởng, hoặc có được một công việc tốt hơn hoặc một nơi đẹp hơn để sống hoặc bất cứ điều gì, thì cuối cùng bạn sẽ được hạnh phúc, đó là bạn đánh mất bản thân mình trong tương lai. Đó là sự phóng chiếu hình ảnh tâm trí cách biệt với giây phút hiện tại.

Đó là sự khác biệt giữa thời gian đo đếm, được đặt cho thế giới này và thời gian tâm lý. Đó là nỗi ám ảnh liên tục với quá khứ và tương lai. Cần phải có một sự cân bằng trong việc giải quyết mọi thứ trong thế giới này, trong đó thời gian và những suy nghĩ không bị mắc kẹt. Có một không gian sâu lắng bên trong bạn, nó ở bên ngoài của sự suy nghĩ và thời gian. Và đó là sự tĩnh lặng bên trong, sự an lạc, một cảm giác sâu lắng, cảm giác sống động của sự sống đang hiện diện. Bạn rất an vui sống trong trạng thái đó.

OPRAH: Ồ. Đó là những gì chúng tôi đang tìm kiếm đấy! Sức mạnh của hiện tại là một trong những cuốn sách khai sáng nhất mà tôi từng có đặc quyền được đọc. Tại sao ông cảm thấy cần phải viết cuốn tiếp theo, "Sức mạnh của tĩnh lặng" ?

ECKHART: Việc giảng dạy phát triển những năm sau khi cuốn sách xuất bản, tôi đã có một số góc nhìn mới về cơ bản của sự thật. Ngoài ra, có nhiều điều để nói về những ngăn cản sự thức tỉnh trong mỗi chúng ta, có một cách để miêu tả nó, đó là bản ngã của con người.

OPRAH: Đây là điều yêu thích của tôi khi thảo luận về bản ngã.  Bản ngã ngăn cản sự thức tỉnh như thế nào?

ECKHART: Vâng, đầu tiên chúng ta cần phải thấy rõ cái gì là bản ngã. Nó không chỉ là ích kỷ hay kiêu ngạo hoặc nghĩ mình tài giỏi; bản ngã là sự đồng nhất với những dòng suy nghĩ. Sự khởi đầu của bản ngã được mô tả trong Kinh Thánh với những câu chuyện nổi tiếng của về quả táo: Adam và Eva ăn trái quả thiện ác và họ bị mất đi trạng thái trong trắng. Kinh Thánh gọi là mất đi trạng thái thiên đường, họ bị mất đi một trạng thái kết nối sâu sắc.

Tôi không nghĩ rằng bản ngã ngay lập tức được mô tả trong Kinh Thánh. Đối với tôi, câu chuyện đó đề cập về căn nguyên của khả năng suy nghĩ, phán xét: Điều này là tốt, điều này là xấu. Và tôi tin rằng phải mất một thời gian lâu dài đến khi con người đạt tới một mức độ đồng hóa toàn bộ cảm nhận của họ, họ là những dòng suy nghĩ, tâm trí hoàn toàn tạo ra kỷ niệm, những điều kiện trong quá khứ và các khái niệm do tâm trí tạo ra. Đấy là bản ngã mà mọi người đã đồng hóa.

OPRAH: Trong cuốn sách mới nhất của ông, cuốn "Một thế giới mới", ông viết rằng bản ngã không là gì hơn ngoài việc đồng hóa với hình thức, hình thức vật lý, các khuôn mẫu suy nghĩ, các khuôn mẫu cảm xúc... đây cũng là định nghĩa về bản ngã: hoàn toàn đồng hóa với hình tướng.

ECKHART: Đúng vậy.

OPRAH: Và đó là kết quả hoàn toàn thiếu tỉnh thức của việc kết nối với tất cả chúng sinh, và sự quên lãng nguồn gốc thật sự của chúng ta. Khi tôi đọc điều đó, tôi nghĩ. Ông nói đúng, Mọi hành động xấu xa hay tội lỗi mà chúng ta đã nghe, được mô tả hoàn toàn là do thiếu sự kết nối, thiếu hiểu biết và cho rằng tôi là người đang bị xúc phạm.

ECKHART: Đúng vậy. Cách sống thông qua tâm trí xác định bạn là ai, sẽ đưa mình vào chiều sâu sắc hơn của sự sống. Bạn thực sự là ai nằm ở phía sau của suy nghĩ. Những ý nẩy sinh chỉ là những quan niệm: Tôi là cái này, tôi là cái kia. Một khi bạn bị mắc kẹt trong khái niệm của riêng bạn, mà khái niệm dựa trên suy nghĩ và hình ảnh tâm trí tạo ra, sau đó bạn làm như thế với những người khác. Đây là sự khởi đầu của sự phán xét về người khác và rồi bạn tin rằng phán xét đó là sự thật. Đó là sự khởi đầu của sự mê hoặc bản thân mà loài người đang cho là đúng.

OPRAH: Ông cũng đã nói về cách chúng ta đồng hóa bản thân với danh tiếng trong cuốn sách Một thế giới mới. Càng gắn nhiều tên gọi thì càng đồng hóa với nó nhiều hơn.

ECKHART: Tất cả bản ngã muốn là trở thành đặc biệt. Nếu nó không thể được đặc biệt bằng cách vượt trội so với những người khác, nó cũng tự hào với những khổ đau đặc biệt nào đó.

Ví dụ có người nói, "Tôi bị nhức đầu" và người khác nói, "Tôi cũng đã bị nhức đầu một tuần" Thực tế mọi người cạnh tranh để xem ai là khốn khổ hơn! Bản ngã nào càng thể hiện nhiều hơn người khác thì người đó nghĩ rằng tôi giỏi hơn ngươi khác.

Nếu bạn nhận ra rằng vô thức cần một cái gì đó đặc biệt, khi đó bạn được tự do, bởi vì bạn nhận ra tất cả khuôn mẫu của bản ngã.

OPRAH: Các khuôn mẫu khác của bản ngã là gì?

ECKHART: Bản ngã tồn tại phải có thời gian. Bản ngã luôn muốn xung đột với người khác. Nó cần kẻ thù, bởi vì hiện diện thông qua sự thể hiện khác biệt với mọi người. Các quốc gia làm điều đó, các tôn giáo làm điều đó. Nếu bạn đồng hóa với một tôn giáo cụ thể, bạn không tin các tôn giáo khác – để cảm thấy bản thân mình sâu sắc hơn.

OPRAH: Bạn đã giải thích điều này rằng bản ngã bắt đầu phát sinh khi một đứa trẻ đầu tiên có một món đồ chơi, và nếu món đồ chơi được lấy đi hoặc không đưa cho nó, nó nói "Không, món đồ chơi đó là của tôi. "

ECKHART: Đó là sự khởi đầu của sự đồng hóa với bản ngã.

OPRAH: Và chuyện xẩy ra là, tất cả chúng trưởng thành và cũng chỉ tìm kiếm những món đồ chơi lớn hơn.

ECKHART: Đúng vậy. Bản ngã luôn đồng hóa với một hình thức khác nhau, mà có thể là một vật sở hữu như là nhà của tôi, xe của tôi, vân vân... Khi những thứ đó bị phê phán bởi một ai đó, bạn mãnh liệt phòng thủ hay phản ứng bởi vì cảm giác của bạn đang bị đe dọa. Có nhiều khuôn mẫu đồng hóa khác nhau, các quan điểm ý kiến cũng là một khuôn mẫu của tâm trí tạo ra. "Tôi đúng", điều đó tất nhiên ám chỉ rằng, người khác chắc phải sai.

OPRAH: Nhưng hãy nói cho tôi biết: Khi chúng ta đang trong hình dạng con người này, chúng ta cần bản ngã, nếu không chúng không tiến hóa.

ECKHART: Chúng ta đang tiến hóa thoát khỏi hiện tại. Cái bản ngã đã tồn tại ở đây hàng ngàn năm, và điều đó nghĩa là nó có vị trí của nó trong sự phát triển của nhân loại. Nhưng khả năng suy nghĩ của chúng ta càng ngày nhiều hơn và nhiều hơn nữa, dần dần chúng ta trở nên đồng hóa với những suy nghĩ và đó là cách chúng ta mất đi sự một sự kết nối sâu sắc hơn với cuộc sống, với thiên đường.
Tôi tin rằng chúng ta đang ở một giai đoạn chuyển đổi quá trình tiến hóa so với trước đây, có thể vượt qua bản ngã vào một trạng thái mới của tỉnh thức.


OPRAH: Ông đã nói rằng chúng ta phải đối mặt rất khắc nghiệt và khó khăn lựa chọn giữa, phát triển hay hủy hoại.

ECKHART: Đây là mấu chốt của sự tiến hóa tỉnh thức. Sự tỉnh thức của nhân loại, không còn là một cái gì xa xỉ. Những tác động rối loạn do bản ngã tạo ra đang được khuếch đại bởi thời đại công nghệ cao. Những gì chúng ta đang làm cho chính chúng ta, cho đồng loại và cho hành tinh này ngày càng trở nên tiêu cực hơn và tàn phá hơn.

OPRAH: Đúng thế. Tôi đã có một cuộc trò chuyện với nhà triết học Elie Wiesel, và ông đã nói rằng điều này sẽ được biết đến như là thế kỷ yếu kém bởi vi chúng ta làm cho chúng ta suy yếu, đem đến những thứ tồi tệ xấu xa tới người khác. Và ông nói đúng: Bởi vì công nghệ, có những quả bom lớn hơn, đạn dược có thể giết chết từ khoảng cách xa hơn.

ECKHART: Đôi khi người ta hỏi tôi là mọi thứ đang trở nên tốt hơn hay tồi tệ hơn. Câu trả lời của tôi là, tại thời điểm hiện tại, nó bao gồm cả hai, mọi thứ đang trở nên tốt hơn và cũng tồi tệ hơn. Có hai hướng tồn tại bây giờ: Một dòng là hướng cũ, không giác ngộ, bản ngã chi phối, hướng này vẫn tiếp tục tồn tại, bạn nhìn thấy nó khi bạn xem tin tức hàng ngày. Một hướng khác là chúng ta ngồi đây, đang nói chuyện. Tôi không nói rằng chúng ta là người đặc biệt, nhưng thực tế là chúng ta đang giải quyết vấn đề này và nhiều người đọc nó và nó có ý nghĩa đối với họ, có nghĩa là có một hướng là hướng của nhân loại tỉnh thức.
 Cả hai đều tồn tại vào thời điểm này.

OPRAH: Làm thế nào để chúng ta có thể không bị chi phối bởi bản ngã? Tôi biết đó là một quá trình lâu dài, những gì chúng tôi có thể bắt đầu làm từ hôm nay?

ECKHART: Bản ngã không thể tồn tại trong sự tĩnh lặng, tĩnh lặng để đưa bạn vào cuộc sống của bạn. Điều đó không có nghĩa sự tĩnh lặng là một cái gì đó có được từ bên ngoài, sự tĩnh lặng đó ở bên dưới suy nghĩ. Tất cả mọi người đã có sẵn sự tĩnh lặng.

OPRAH: Vì vậy, ông không cần phải đi đến Hawaii và ngồi trên một đỉnh núi.

ECKHART: Không cần, và bạn không phải làm bất cứ điều gì để tạo ra nó bởi vì nó đã có sẵn ở đó. Hãy quan sát sâu vào chính mình và xem cảm nhận của bạn "về bạn" - bạn tự cảm nhận: Tôi là ai, là liên quan tới sự tĩnh lặng. Bạn cảm nhận bản chất thật của bạn hơn khi bạn tĩnh lặng. Bạn có thể mời gọi sự tĩnh lặng trong cuộc sống của bạn bằng cách hít thở một vài hơi thở có ý thức nhiều lần trong ngày. Chỉ quan sát hơi thở của bạn thở ra thở vào. Một cách khác là cảm thấy sự sống đang diễn ra bên trong cơ thể của bạn.

Hãy hỏi, Bạn có cảm nhận được sự sống ở đôi bàn tay của bạn không? Và sau đó bạn hãy cảm nhận nó. Nó rất là vi tế, nhưng nó ở đó. Bạn có cảm nhận được nó ở đôi chân, cẳng chân, cánh tay? Bạn có thể cảm nhận toàn bộ bên bên trong cơ thể của bạn được tràn ngập bởi cảm giác của sự sống, và điều đó có thể giúp bạn neo giữ vào sự tĩnh lặng. Điều đó không có nghĩa là bạn thoát hoàn toàn khỏi thế giới bên ngoài. Nó mang lại sự cân bằng trong cuộc sống của bạn giữa sự tĩnh lặng và sự giải quyết mọi việc đang ở đây.

OPRAH: Đó là việc tìm kiếm không gian ở giữa.

ECKHART: Đúng vậy. Và bạn cũng có thể nhận ra không gian yên lặng ngắn giữa hai suy nghĩ. Khi bạn ý thức về điều đó, khi đó không gian tĩnh lặng sẽ trở nên lâu hơn một chút, vì vậy bạn có một khoảng cách dài hơn của sự tĩnh lặng.

OPRAH: Nhưng nếu bạn trở nên tĩnh lặng một lúc lâu, bạn bắt đầu suy nghĩ về nó, bạn sẽ mất không gian tĩnh lặng đó.

ECKHART: Khoảnh khắc bạn nói, "Ồ, hãy nhìn, tôi đang không nghĩ!" tức là bạn lại bắt đầu nghĩ.

OPRAH: Ống có ý gì khi ông viết trong cuốn “Sức mạnh của tĩnh lặng”Hãy nhìn vào một cái cây, một bông hoa, cỏ cây, xem sự tĩnh lặng của chúng như thế nào, cách chúng tồn tại. Thiên nhiên chỉ dạy cho bạn sự tĩnh lặng?

ECKHART: Khi bạn xem một cái cây, chỉ cần có sự hiện diện của ý thức nhận ra cái cây. Thiên nhiên rất hữu ích cho những ai muốn kết nối với sự tĩnh lặng. Con người tạo ra nhiều thứ, nhiều suy nghĩ. Song hành với thiên nhiên, tới khi nào đó bạn có thể duy trì trạng thái của sự tĩnh lặng thậm chí khi bạn sống giữa một thành phố. Tôi thích đi bộ dọc theo đường phố bận rộn với tiếng ồn như địa ngục và người dân vội vã và cảm nhận được sự sâu lắng của tĩnh lặng bên dưới.

OPRAH: Điều đó giống như là ở trong thế giới, nhưng thực ra lại không phải.

ECKHART: Đó chính xác là những gì về nó.

OPRAH: Ông đã nói rằng tâm linh không liên can với những điều bạn tin, tất cả mọi việc làm đó chỉ để tìm lại trạng thái tỉnh thức.

ECKHART: Đó là sự tĩnh lặng, đó là chiều không gian tâm linh.

OPRAH: Và niềm tin không phải là tâm linh?

ECKHART: Không, bởi vì niềm tin là những suy nghĩ. Suy nghĩ bản thân nó là không phải là tâm linh, mặc dù đôi khi nó có thể hữu ích vì nó có thể là một sự chỉ hướng.
 Nếu nói, " Tìm sự tĩnh lặng, nó đã có sẵn bên trong bạn ", đó là một suy nghĩ . Khi suy nghĩ là đã ở bên ngoài của sự tĩnh lặng.

OPRAH: Đoạn cuối của cuốn sách Thế giới mới ông nói rằng nền tảng cho một thế giới mới là một thiên đường mới: sự tỉnh thức.

ECKHART: Đúng vậy. Đó là một điều tuyệt vời. Chúa Giêsu đã nói, "Thiên đường không đi cùng với những gì quan sát được. Nó đã có sẵn trong bạn. "

OPRAH: Sự tĩnh lặng.

ECKHART: Đúng vậy.

OPRAH: Ông nghĩ rằng sẽ không bao giờ có cuộc sống hòa bình trong thời hiện nay, hay là có quá nhiều mục tiêu cao cả?

ECKHART: Thay vì hỏi bao giờ có được tự do, "bao giờ" là một khoảng thời gian trong tương lai, hãy hỏi xem bạn có thể được tự do tại thời điểm hiện tại? Nơi duy nhất mà bạn có thể hoặc phải tự do là ngay bây giờ. Không phải là phần còn lại của cuộc đời bạn. Ngay bây giờ!

PT sưu tầm

Những bài viết liên quan

0 Nhận xét