Thưa Sư Ông, cội rễ của Dukkha là Vô Minh và ái dục, tin vào sự hiện hữu của cái tôi và cái của tôi. Vậy làm sao con có thể dứt được nó ạ?
Trên lý thuyết con biết điều này, nhưng thật sự con chưa có sự trải nghiệm để thấy được nó, con cúi xin Sư Ông chỉ dạy cho con ạ.
Làm sao thấy rõ và biết rõ được điều này ạ? Sự nhận biết của mình có một quá trình nào không ạ?
Mọi người thường nói có một cái ta ảo tưởng, có một bản ngã, và nó có phải là cái tôi, cái của tôi không ạ? Mong Sư Ông cho con ví dụ để con có thể hiểu hơn ạ!
Con đem hết lòng thành kính cúi đầu đảnh lễ Sư Ông!
Trả lời:
Vô minh, ái dục, bản ngã và khổ đau là sự thách đố cho tánh biết. Nó vừa cản trở tánh biết vừa giúp tánh biết phát huy khả năng vốn có của mình. Giống như trò chơi trốn tìm, trốn càng tài thì tìm càng giỏi. Vì vậy con đừng sợ bản ngã mà cứ để nó hoạt động xem nó có bao nhiêu chiêu thức, mánh lới, mưu mô, trá ngụy … khi thấy được tất cả mọi mánh khóe của bản ngã thì đồng thời tánh biết cũng hoàn toàn giác ngộ. Nếu con đang chơi trò chơi trốn tìm mà sư ông chỉ ra hết cho con thì trò chơi còn thú vị gì nữa? Cuộc đời là một trò chơi rất lý thú đó con, một trò chơi mà kết quả chính là giác ngộ giải thoát.
trungtamhotong.org
0 Nhận xét