Bài viết

Lớn lên cùng ước mơ

11/14/2012 10:38:00 SA


Ước mơ của mỗi người thường thay đổi theo thời gian. Mỗi giai đoạn trong cuộc đời người ta lại nuôi một ước mơ và từng thời điểm những chi tiết của ước mơ đó cũng có thay đổi. Và cứ như thế ước mơ theo chúng ta lớn dần lên cùng năm tháng.

Thuở thơ bé, ước mơ của trẻ em thường giản dị nhưng mang nhiều ý nghĩa. Cuộc sống thiếu thốn và đói rách khiến trẻ em nghèo ước áo mới và những cái kẹo xanh đỏ. Bởi khó khăn, cùng cực người ta chỉ ước sao có cơm no áo ấm.

Những trẻ em nhà giàu với cuộc sống đủ đầy hơn thì ước những món đồ chơi đắt tiền như ô tô, máy bay, các hình mẫu siêu nhân… trong những cửa hàng sang trọng. Nhưng đôi khi chúng chỉ ước được bố mẹ dẫn đi chơi chứ không phải là cô giúp việc…

Lúc học cấp một hầu như em học sinh nào cũng ước sau này mình sẽ làm cô giáo, thầy giáo vì bấy giờ hầu như lúc nào thời gian ở trường cũng chiếm gần hết ngày sinh hoạt của đứa trẻ. Được nói chuyện, được tiếp xúc nhiều với thầy cô nên nghiễm nhiên thầy cô trở thành thần tượng của hầu hết học sinh. Ước được làm thầy cô giáo để được quyền uy, được tự hào như cô khi đứng trước bao cặp mắt xoe tròn ngây thơ đang lắng nghe như nuốt từng lời giảng…

Lên cấp hai ước mơ cũng nhiều hơn, bắt đầu có nhiều nhu cầu, ước mình học giỏi, ước mình có nhiều quần áo đẹp, cao hơn một chút, xinh hơn một chút…

Hình như càng lớn ước mơ cũng lớn dần theo, nhưng ý nghĩa thì có lẽ không được sâu sắc như lúc bé.

Cấp ba là lứa tuổi bắt đầu “phát sinh” ước mơ nhiều nhất và cũng có nhiều ước mơ vô lý nhất. Đang tuổi mới lớn, ước mình được như bạn này, bạn kia, ước mình không bị ba mẹ quản thúc như đứa trẻ nữa, được tự do làm theo ý của mình. Ước gì bạn ấy thích mình, chú ý đến mình; hình như ước mơ này là phổ biến nhất. Thế nhưng cái ước mơ “to lớn” nhất là thi đậu vào trường đại học chắc chắn là ước mơ có ý nghĩa nhất thì lại bị lơ là vì ham chơi và mơ mộng mà không chịu thực hiện.

Rồi một ngày kia sau bao khổ luyện dùi mài kinh sử cuối cùng kẻ có ước mơ cũng được trả công xứng đáng bằng việc thi đậu đại học. Cuộc sống xa nhà mang nhiều màu sắc mới, nhen nhóm nuôi dưỡng ước mơ sau khi tốt nghiệp có được công việc ổn định ở nơi kẻ ấy từng thầm ngưỡng mộ, có một gia đình hạnh phúc… Cứ thế, cuộc sống với nhiều ước mơ màu hồng luôn luôn có mặt trong tâm tưởng con người.

Thế mà... Ra trường, xin được việc làm tại công ty có tiếng từng mơ ước. Làm đúng chuyên môn yêu thích đã được đào tạo suốt bốn năm lao tâm khổ tứ miệt mài tại trường đại học, cứ tưởng cuộc sống sẽ an nhàn… nhưng rồi ước mơ lại khác đi... Bởi khi trưởng thành, có một mái ấm nhỏ của riêng mình, người ta lại trăn trở với bao lo toan bộn bề của cuộc sống như chăm sóc gia đình, nuôi con nhỏ, lương thưởng, rồi lại bão giá, tết nhất đến nơi… Đôi lúc “ngột ngạt” lại mong ước được được trở về tuổi thơ như cô bé con hôm nào rong chơi thoải mái vô tư lự mà không phải vướng bận những nghĩ suy…

Ước mơ cũng còn mang ý nghĩa ham muốn. Với những ước mơ thăng hoa, người ta có thể coi đó là những ham muốn chính đáng. Đó là khi ta ước mơ có một nhân cách ngày càng hoàn thiện hơn, có một cuộc sống ngày càng ý nghĩa hơn, có điều kiện để giúp đỡ được nhiều người hơn cho cuộc sống quanh ta luôn là một cuộc sống tươi đẹp. Nhưng nếu không có những mơ ước thăng hoa đó thì có khi chỉ có những ham muốn không chính đáng. Và khi ta không biết đủ, thì ngay khi đã đạt được điều này ta lại có những ham muốn khác, ngày càng đẩy ta đi đến chỗ khắc khoải thực hiện mọi ham muốn, khiến ta mãi khổ đau và có thể đi đến chỗ sa đọa.

Khi cánh cửa một ngày mới đang hé mở, mong cho mỗi chúng ta đều thực hiện được ước mơ thăng hoa của mình, để hoài bão cùng hạnh phúc ngọt ngào sẽ chắp cánh cho chúng ta bay cao hơn trong cuộc đời.

Tạp Chí Văn Hóa Phật Giáo số 137 | NGÔ THỊ HƯƠNG QUẾ

Những bài viết liên quan

0 Nhận xét