Chia sẻ

Bài học thực tế nhất do nhân duyên đưa đến

3/11/2013 09:58:00 SA


Dạ thưa thầy, con hiện đang ở Úc. Hồi tháng 12 vừa rồi về VN con có ghé chùa thăm thầy cùng chồng con. Con đã kể thầy nghe chuyện con đường đạo "thập cẩm" của con với gia đình gốc Công giáo, gia đình chồng tu Tịnh Độ và con lại có duyên với Kim Cương Thừa. Sau đó thầy giảng giải cho tụi con nghe về sự chia chẻ, tín ngưỡng ở thời đại này rồi cho con mấy quyển sách của thầy. Thật là tốt lành cho con quá, được gặp thầy và nghe pháp. Chồng con gặp thầy xong thì bảo, thầy nói gì cũng phải cả, chỉ có điều trình độ cỡ mình không tu như thầy chỉ nổi, còn yếu kém lắm. Thế là hai vợ chồng vẫn đường ai nấy đi.

Từ khi sang Úc lại, con gặp nhiều chuyện bất toại nguyện hơn, nhưng cố gắng giữ tâm trong sáng mà học bài học của mình mỗi ngày. Con vừa có điều này băn khoăn, lấn cấn. Kính xin thầy từ bi chỉ dạy cho con. Là chuyện đời hay đạo, con thật không rõ nữa. Nhưng đạo đâu tách lìa những xử thế hằng ngày, phải không thầy? Đã xác quyết dùng mọi việc hằng ngày để học bài học của pháp, con luôn cố gắng xem những việc xảy ra, dù nhỏ nhất, là cơ hội để thấy ra sự thật. Có nhiều chuyện nhỏ nhặt nhưng lại khiến con nghĩ ngợi, không biết nên thế nào để tuỳ duyên thuận pháp...

Con xin phép được thưa với thầy, nhờ thầy giúp con giải toả khúc mắc. Chuyện là hai vợ chồng con có hoạt động chung mỗi cuối tuần là xem phim cùng nhau. Con không có nhiều hiểu biết về phim ảnh, trái với chồng con, anh rất rành phim và luôn muốn được giới thiệu, chia sẻ cho con đa dạng các thể loại. Đã hai năm ở cùng nhau, nay con cũng mở rộng kha khá hiểu biết và trình độ cảm thụ. Tuy nhiên, con vẫn không thích được phim khoa học viễn tưởng. Mà cái tật của con là hễ không hiểu được thì không muốn tìm hiểu nữa, không thấy hay thì không ép mình.

Nói chung là con không "hiếu học" cho lắm, và điều đó thực sự làm chồng con thấy phiền lòng. Anh bảo, tu là phải mở rộng tâm trí chứ, để chấp nhận được sự khác biệt, nhiều trường phái khác nhau mà trân trọng tất thảy một cách không thành kiến, không ghét bỏ. Xem phim cũng là học đạo. Tu làm gì nếu tâm hồn không rộng mở được, không chấp nhận cái không hợp với mình được. Anh nói, không yêu cầu con phải cố gắng thích cái mình không thích, chỉ cần bỏ qua được sự không thích là đã tốt lắm rồi. Tu thì nên cởi bỏ các giới hạn, để tâm phóng khoáng, tự do hơn.

Chồng con bảo không phiền chuyện con không có khái niệm khoa học, không hiểu những gì diễn ra trên phim vì anh sẵn sàng giải thích tường tận cho con nghe nhưng thái độ "đóng cửa tâm trí", không tiếp nhận cái khác mình, không có thiện ý học hỏi thêm là một cản trở rất lớn cho con đường tu tập. Xem phim, nhân đó mà rèn luyện mình vậy.

Con nghe thấy cũng có hợp lý, nhưng vẫn không đủ thuyết phục để con rộng lòng cởi mở hơn với "cái mới", cái không nằm trong sự hiểu biết của mình (mà cụ thể trong trường hợp này là phim khoa học viễn tưởng). Thói quen của con là cái gì không hiểu được, hoặc chưa hiểu tới thì lẳng lặng cho qua. Khi nào đến lúc ắt sẽ có thắc mắc và có duyên học tới. Con nghĩ đơn giản vậy nên ít ép mình, gồng gánh tiếp nhận tri thức, ngay cả đọc kinh sách cũng vậy.

Nhưng mà... quả thật con có xao lòng với những lập luận sắc bén của chồng con. Kiểu như, thấy không phù hợp nhưng không thấy bất hợp lý để không nghe theo. Vì vậy con viết thư xin thầy chỉ dạy cho con. Có thật là con sẽ có rất nhiều giới hạn nếu cứ như thế không? Và nên phản ứng thế nào cho phải với những nhận định của chồng?

Con xin thành kính tri ân thầy.

Trả lời:
Mở rộng tâm để học hỏi sự đa diện của cuộc sống là đúng nhưng phải tuỳ duyên, tuỳ căn cơ trình độ của mỗi người chứ không phải ai cũng học như ai. Muốn người khác học bài học y như mình chính là tâm chưa đủ rộng để chấp nhận tính đặc thù và sai biệt của mỗi người. Vì vậy việc học chỉ thành công khi học đúng năng khiếu và trình độ của mình.

Bài học thực tế nhất là những gì nhân duyên đưa đến với con trong đời sống chứ không trong phim ảnh, nhất là phim giả tưởng. Phim ảnh cũng có cái hay của nó nhưng cũng chỉ giúp con thu thập kiến thức thôi chứ không phải là tri kiến thực của sự trải nghiệm thực tế. Chồng con nói cũng có phần đúng nhất là về phương diện nên có tâm hồn rộng mở, không nên phiến diện một chiều.

trungtamhotong.org

Những bài viết liên quan

0 Nhận xét