Rất nhiều bạn chia sẻ những gì Thầy Viên Minh dạy nghe thì dễ hiểu, nhưng khi thực tập gặp rất nhiều khó khăn. Mình đã chia sẻ một số kinh nghiệm trong những "tám" trước. Hôm nay nhân đọc được thắc mắc khá hay của một Phật Tử trên trang web của Thầy nên chia sẻ thêm một chút. Thắc mắc này được Thầy giải đáp như sau:
"Thưa thầy, khó khăn của tất cả chúng con khi găp phải là khó giữ gìn giới luật. Cho dù có ngộ được Lý nhưng khi vào Sự thì gặp phải tham, sân, si, rất khó mà vượt qua. Việc này chúng con rất ít kinh nghiệm, mong thầy chia sẻ. Con xin kính lễ thầy.
Thầy trả lời:
Như vậy là chưa thấy lý, chỉ mới hiểu nghĩa. Hiểu nghĩa do đó còn tưởng theo kiến thức, chưa thấy sự kiện thật của pháp. Nếu con đã thấy lý tức khi sân con thấy thực tánh của sân thôi chứ không xử lý gì cả. Vì con muốn xử lý nên mới thấy khó khăn. Sự là diễn biến của sự kiện thực tại mà qua đó con cần chiêm nghiệm thật khách quan và sâu sát thì mới điều chỉnh được nhận thức và hành vi đúng pháp, chứ không xử lý hoặc kiểm duyệt lấy bỏ một cách chủ quan."
Quá trình thấy ra sự thật được Thầy chia làm 4 giai đoạn:
2. Trong cuộc sống hàng ngày, nếu có chính niệm tỉnh giác thì chúng ta sẽ tiếp xúc được với thực tánh, sự kiện thật của những gì đang xảy ra chứ không phải là khái niệm về chúng. Từ đó chúng ta phát hiện thấy những gì Thầy dạy đúng quá. Thế nên mới gọi là giai đoạn thấy được Lý trong Sự vậy. Giai đoạn này mới "lẫm chẫm" vào được Sự nên việc điều chỉnh thái độ và hành vi còn khá lúng túng, nhưng tâm ta đã vững vàng và ổn định hơn. Giai đoạn này Thầy gọi là chứng ngộ. Thầy mô tả giai đoạn này như sau:
3. Sống trong Sự một cách trọn vẹn sáng suốt, định tĩnh và trong lành. Giai đoạn này mình chưa tới, nhưng đoán là thân và tâm sẽ vô cùng thảnh thơi, nhẹ nhàng, ổn định vững vàng. Giai đoạn này Thầy gọi là triệt ngộ. Thầy mô tả giai đoạn này như sau:
Chỉ cần tiếp xúc với pháp (sự kiện thực chứ không phải khái niệm) một lần là đủ cho chúng ta nhớ về nó mà tu tập dài dài.
Hãy làm một thí nghiệm nhỏ: ngay khi đọc dòng chữ này, bạn hãy thử ngồi buông thư, quên đi tất cả những ý đồ, tất cả những kiến thức, lời dạy của người khác, quên đi mình tên gì, con ai, quên đi tất cả các mối quan hệ, vv... tóm lại là quên đi tất cả để trở về hoàn toàn với thực tại ngay bây giờ và ở đây... Nếu bạn may mắn, bạn sẽ chợt nhận thấy vẫn những gì đang xảy ra xung quanh nhưng sao mà chúng tươi mới vô ưu và đồng nhất một cách khác hẳn. Không còn ý niệm nào ràng buộc, cứ tự nhiên như thế. Đó là khi vào được Sự (sự kiện thực không còn khái niệm và không còn Ta).
0 Nhận xét