...Thưa Thầy, khi con nhận ra lỗi sai của mình, con luôn cố gắng nhớ và hành theo chữ nhẫn, dù nhiều lúc con rất đau khổ, nhưng con không hỏi hay nói gì, chỉ nhớ và thực hành không phạm lỗi sai của mình nữa.
Nhưng thưa Thầy, những lúc một mình, nước mắt con đã tuôn trào dù con không muốn, như vậy có phải là con yếu đuối quá không Thầy? Khi mình nhớ và thực hành, mình có thể khóc để thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn không Thầy? Xin Thầy hướng dẫn giúp con, con cám ơn Thầy.
Trả lời:
Khóc không phải là yếu đuối, mà là phản ứng tự nhiên của cơ thể giúp xoa dịu và giải tỏa một tâm trạng căng thẳng bức xúc nào đó.
Không còn nước mắt mới là điều đáng sợ vì có thể thần kinh hoặc tâm lý đã bị chai lỳ, không còn cảm xúc bén nhạy được nữa.
Thường khi mới tập nhẫn nại thì rất căng thẳng để chịu đựng, nhưng nhờ đó mà dần dần thấy ra vấn đề rõ ràng hơn, sự thương yêu thông cảm cũng tỏa rộng ra hơn thì tâm ngày càng lắng dịu và thoải mái hơn cho đến khi con có thể mỉm cười trước mọi nghịch cảnh.
Trong thời kỳ còn căng thẳng bức xúc đó con cứ đóng cửa khóc thoải mái tự nhiên thì con sẽ cảm thấy nhẹ nhàng thanh thản hơn, đừng cố ngăn chận cảm xúc lành mạnh này để rồi càng bị áp lực nặng nề thêm.
Và nhớ rằng nếu con đang buồn thì cứ thấy mình buồn, đừng cố gượng cười, vì lúc đó "cười là tiếng khóc khô không lệ" đó con...
Viên Minh
Mục Hỏi & Đáp trungtamhotong.org
0 Nhận xét